Bốn năm kiên trì chinh phục mẹ chồng khó tính của vợ tôi.
Tôi và cô ấy quen nhau khi vợ tôi học thạc sĩ, còn tôi làm quản lý tại một công ty Hàn Quốc. Cô ấy nhỏ hơn tôi 10 tuổi, ban đầu tôi lo lắng về độ tuổi nhưng cô ấy rất chín chắn và sâu sắc. Sau hơn một năm quen nhau, tôi quyết định dắt cô ấy về ra mắt mẹ tôi, người rất khó tính. Trong bữa cơm, mẹ tôi hỏi nhiều vấn đề, tôi cố gắng tạo không khí vui vẻ nhưng mẹ vẫn nghiêm khắc. Cô ấy bình tĩnh và lịch sự trả lời, khiến tôi mừng. Tuy nhiên, mẹ tôi vẫn cảm thấy cô ấy có vẻ giả tạo và không thích cô ấy từ đó.
Tôi phải an ủi cô ấy vì lo cô tổn thương, nhưng cô vẫn động viên tôi rằng mẹ sẽ hiểu và quý cô sau này. Dù mẹ không hài lòng về con dâu, nhờ sự kiên quyết của tôi và tác động của bố, chúng tôi vẫn kết hôn. Hơn một năm sống chung, mẹ cũng dần thay đổi thái độ. Tuy nhiên, trong thời gian chuẩn bị cưới, mẹ khiến tôi buồn khi không đồng ý cho chúng tôi chụp ảnh cưới hay tổ chức tiệc tùng, chỉ cho cô ấy mặc áo dài và tiết kiệm chi phí. Dù tôi thương cô ấy, nhưng không thể thuyết phục mẹ. Cô cũng vui vẻ chấp nhận tiết kiệm cho tương lai. Sau cưới, vợ tôi tiếp tục làm kế toán, nhưng mẹ không giúp đỡ việc nhà. Tôi lo lắng cho vợ và đề nghị thuê người giúp việc, nhưng mẹ từ chối và mắng tôi tiêu xài hoang phí.
Bà thường ám chỉ với vợ tôi rằng cô ấy đã làm sai khi quản lý chồng, khiến cô phải năn nỉ. Tôi còn bị vợ phàn nàn vì không giúp đỡ nhiều. Để hoàn thành công việc nhà và chuẩn bị bữa sáng, vợ tôi dậy sớm, tìm hiểu sở thích của cả nhà và luôn đổi món. Mẹ tôi đi thể dục về thì mọi thứ đã sẵn sàng. Chiều nào cô cũng về sớm, lo cơm nước và giặt giũ. Thấy vợ vất vả, tôi cố gắng giúp đỡ khi có thể. Sau hơn một năm sống chung, mẹ tôi đã bớt chỉ trích và có vẻ hài lòng với con dâu, nhưng vẫn chưa thật sự gần gũi, nói chuyện vẫn còn khách sáo.
Vợ tôi không bỏ cuộc và luôn quan tâm đến mẹ chồng. Trong những dịp đặc biệt, cô ấy chuẩn bị trang phục, giày dép, túi xách và còn ghi chú về màu son, kiểu tóc cho mẹ. Sau 4 năm nỗ lực, vợ tôi đã chinh phục được mẹ chồng khó tính. Một lần, mẹ chồng bị ngã do trời mưa, chân bị rạn xương và không thể đi lại. Trong khi tôi bận rộn, vợ tôi đã xin nghỉ cả tuần để chăm sóc bà. Dù mẹ chồng có cằn nhằn, cô ấy vẫn luôn dịu dàng, lo lắng và tìm cách chữa trị cho bà. Cuối tuần, mẹ chồng đã đỡ hơn và vợ tôi còn dạy bà làm khăn voan để bà không cảm thấy buồn.
Mẹ tôi rất xúc động khi thấy con dâu vất vả xoay xở công việc nhà. Sau đợt điều trị, bà đã thay đổi và trở nên thân thiết với vợ tôi như mẹ con. Sau hơn bốn năm chung sống, chúng tôi có một bé trai và vợ tôi đang mang thai đứa thứ hai. Mẹ tôi rất cưng chiều con dâu, thường dậy nấu bữa sáng để vợ tôi có thời gian nghỉ ngơi. Vợ tôi đã mất nhiều công sức để chinh phục mẹ chồng. Tôi cảm thấy may mắn vì cô ấy kiên nhẫn và hiền hậu. Xin cảm ơn vợ đã hy sinh vì tôi và cảm ơn mọi người đã lắng nghe tâm sự của tôi.



Source: https://afamily.vn/4-nam-rong-vat-va-chinh-phuc-me-chong-kho-tinh-cua-vo-toi-7098.chn